SỐNG Ở TRÊN ĐỜI TRỌNG NGHĨA NHÂN
ĐỪNG TÔN PHÚ QUÝ, PHỤ KHI BẦN
DÙ BAO HỌC HỎI CÒN CHƯA ĐẶNG
DẪU MẤY CHĂM NGHE CŨNG VẪN CẦN
CHỚ HÁM HƯ DANH THÀNH ẢO MỘNG
KHÔNG LÀM ĐAU HẠI ĐẾN TÌNH THÂN
RÈN TÂM DƯỠNG ĐỨC NÊN CÔNG QUẢ
ĂN Ở HIỀN LÀNH HƯỞNG THÁI ÂN.
NguyễnTiến Dũng
Nắng đổ hoàng hôn một góc trời
Mây buồn lơ lửng mộng đầy vơi
Chiều thu gió lộng con diều biếc
Sáng hạ sương mờ cánh nhạn lơi
Một khoảng giao mùa nơi xứ lạ
Bao ngày chuyển vụ bể trùng khơi
Non đoài bóng ngả vầng dương tắt
Lạnh lẽo màn đêm đã xuống rồi.
Nguyễn Tiến Dũng
(Họa)
Sáu nhăm tuổi dựa bóng thu rồi
Liệu đến đông tròn bảy tám mươi
Chiến trận năm nào luôn mới mẻ
Sa trường thủa ấy đã gầy hơi
Tuy rằng phận mỏng nhưng dày phúc
Dẫu vậy duyên thầm cũng đẹp thôi
Sống thọ ơn trời ban sức khỏe
Hiền nhân tạ đất thưởng cho đời.
Nguyễn Tiến Dũng
Ngày sinh cũng đủ sáu nhăm rồi.
Sống ở dương trần được mấy mươi?
Sức khỏe nương gìn khi chuyển tiết
Tinh thần lượng giữ lúc còn hơi
Nhân tình biến đổi không cần nghĩ
Thế cuộc xoay vần kệ nó thôi
Thoắt đã toan già nhanh thế nhỉ?
Làm thơ xướng họa để cho đời!
(Nhân ngày sinh nhật lần thứ 65)
Nguyễn Tiến Dũng
Chỉ chục năm tròn nữa tám mươi
Rằng ông cứ thế hưởng hơn người
Răng thì hết nhẵn tuy còn lợi
Dáng lại sang chiều dẫu chẳng tươi
Ăn uống hàng ngày đâu có kể
Hát hò mỗi tháng một lần thôi
Bây giờ cái tuổi đà lên lão
Nếu phải quy tiên cũng đủ rồi
Nguyễn Tiến Dũng
Bóng lẻ buồn trông đứng vọng nàng
Ta nghèo chẳng giám kẻ giàu sang
Bao năm bến ở thuyền xa vắng
Mỗi chuyến đò đi sóng võ vàng
Ước nguyện mong chờ ai chả thấy
Hoài công khắc khoải bạn đâu màng
Thôi đành lỗi hẹn quên người cũ
Để lại bên lòng nỗi nhớ mang
Nguyễn Tiến Dũng
Bạn hãy về đây ghé Cổng Trời
Mây ngàn phủ trắng lộng màu tươi
Chập trùng khắp phố hoa đào nở
Chấp chới trên đồng én liệng chơi
Mỗi vụ xuân về cây đổi sắc
Khi mùa đông đến tuyết tràn rơi
Khèn ai thổi vọng bên triền núi
Say đắm Chợ Tình các bạn ơi!
Nguyễn Tiến Dũng
Đêm hè rực rỡ bóng sao sa
Đà Nẵng lung linh dáng ngọc ngà
Lộng lẫy Sông Hàn muôn ánh bạc
Yêu kiều phố nổi vạn đài hoa
Du thuyền bãi biển trào con sóng
Thả gót chân trời thử sức ta
Mảnh đất miền Trung nhiều nắng trải
Về đây vãn cảnh ngắm Hương Trà
Nguyễn Tiến Dũng
Thử sức đèo cao cứ việc trèo
Con đường khấp khểnh thật cheo leo
Sương chiều thấp thoáng nghe rừng hát
Nắng tỏa xa mờ vọng suối reo
Tới nóc Hoàng Liên ngồi vãn cảnh
Về bên Thác Bạc xuống chân đèo
Bao ngày vất vả cùng leo núi
Đến tận cổng trời cảnh vắng teo
Nguyễn Tiến Dũng
Chỉ chục năm tròn nữa tám mươi
Rằng ông cứ thế hưởng hơn người
Răng thì hết nhẵn tuy còn lợi
Dáng lại sang chiều dẫu chẳng tươi
Ăn uống hàng ngày đâu có kể
Hát hò mỗi tháng một lần thôi
Bây giờ cái tuổi đà lên lão
Nếu phải quy tiên cũng đủ rồi
Nguyễn Tiến Dũng